Chuyển ngữ: Ndmot99
Hoàng hậu lạnh lùng bật cười: "Duệ thần phi, ngươi có tâm tư gì thì cứ nói thẳng, không cần che che giấu giấu như vậy. Bổn cung là đích mẫu của các hoàng tử không chúa. Nếu các phi tần khó sinh mà chết, con của họ đúng là sẽ do bổn cung nuôi nấng. Nhưng ngươi đừng quên, dù thân mẫu còn sống, bổn cung vẫn là đích mẫu của bọn trẻ. Bổn cung cần gì phải tốn sức tranh đoạt con của người khác?"
Vệ Tương không ngờ hoàng hậu lại thẳng thắn đến vậy, nhất thời im lặng.
Hoàng hậu lại khẽ cười: "Bổn cung tuy bất hòa với ngươi nhưng cũng không đến mức làm ra chuyện như vậy. Nếu thật sự muốn cướp con thì bổn cung nên cướp luôn con của ngươi mới đúng. Con của ngươi là nhị hoàng tử, lại được bệ hạ sủng ái, chẳng phải vẫn hơn tứ hoàng tử do Thẩm quý tần sinh ra sao?"
"Đủ rồi." Hoàng đế nhíu này, "Nàng là hoàng hậu, sao lại ăn nói như vậy!"
Hoàng hậu đành xin lỗi: "Thần thiếp lỡ lời."
Hoàng hậu tỏ ra oan ức và thất vọng. Lúc này Vệ Tương lại không hề cảm thấy nhẹ nhõm chút nào, ngược lại còn căng thẳng hơn. Nàng hiểu lời hoàng hậu nói tuy khiến hoàng đế không vui, nhưng cũng đủ rửa sạch hiềm nghi. Lời trách cứ của hoàng đế tuy nghe như răn dạy, nhưng lại quá nhẹ nhàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT