Dịch: Ndmot99
Vệ Tương nói: “Nếu Ly Châu thật sự thông đồng với người khác, để nàng ta trong tầm mắt của mình vẫn yên tâm hơn.”
Dung Thừa Uyên khó chịu: “Sao nương nương phải lo lắng vấn đề này? Nàng ta tuy được tấn phong nhưng cũng chỉ là một thiếu sử, không khó để xử lý.”
"Đừng có lúc nào cũng nghĩ đến chuyện xử lý bằng cách như vậy." Vệ Tương nhíu mày, “Nếu chưởng ấn cảm thấy ta có thể đòi được người, ta sẽ đi xin bệ hạ. Nếu ta đi xin, có lẽ kẻ đứng sau sẽ lo lắng mà lộ diện, đây cũng coi như là chiếm được lợi thế.”
"Nương nương có thể xin người được." Dung Thừa Uyên không khuyên nữa, “Nương nương cứ đi xin đi.”
Nghe gã nói vậy, Vệ Tương như được uống một viên thuốc an thần. Để tránh việc hoàng đế hạ chỉ đưa Ly Châu đi nơi khác, nàng gọi cung nữ vào hầu hạ mình trang điểm, chuẩn bị đến Tử Thần Điện.
Khi nàng chuẩn bị xong xuôi, Dung Thừa Uyên vẫn còn ăn. Thấy gã do dự nhìn mình, nàng cười nói: "Chưởng ấn cứ ăn tiếp đi, không cần lo cho ta." Dứt lời, nàng dẫn cung nhân ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT