Dịch: Ndmot99
Vệ Tương hỏi: “Ngươi đã làm gì?”
Ly Châu nức nở, trong ánh mắt vừa có sự sợ hãi vừa có sự hoang mang: “Nô tỳ... Nô tỳ thấy bệ hạ vì việc hoàng hậu ra đi mà ăn không ngon, ngủ không yên, nên nói người đã đi rồi, khuyên bệ hạ phải chú ý long thể. Nhưng bệ hạ... Bệ hạ lại nói quốc mẫu qua đời mà nô tỳ không chút đau buồn, quở trách nô tỳ vô tâm. Nô tỳ chỉ thấy đau lòng cho bệ hạ thôi. Nô tỳ... Nô tỳ còn chưa từng gặp hoàng hậu...”
Vệ Tương và Mẫn quý phi lại nhìn nhau, Mẫn quý phi phải công nhận lo lắng của Vệ Tương là đúng.
Vệ Tương thở dài: “Bệ hạ đang trong lúc đau buồn vì mất thê tử, tốt nhất Mẫn tỷ tỷ đừng nên vào trong.”
Mẫn quý phi giật mình: “Đêm qua ta giữ lên đường, lúc này phải đến báo cáo, nếu không sẽ mất lễ nghĩa, chỉ sợ bệ hạ sẽ nổi giận.”
Vệ Tương lắc đầu: “Muội sẽ xử lý giúp tỷ tỷ, nếu tỷ tỷ tin muội thì cứ yên tâm, còn nếu không tin, chúng ta cùng nhau vào trong, coi như muội chưa từng khuyên tỷ tỷ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play