Dịch: Ndmot99
"Có gì đáng buồn đâu?" Vệ Tương nở nụ cười rạng rỡ, dù Dung Thừa Uyên có cố gắng tìm kiếm thế nào cũng không thấy chút dấu vết của sự thất vọng.
Đối với gã, đây có lẽ là tin tốt, nhưng không hiểu sao gã lại cảm thấy hoang mang, một cảm giác mất kiểm soát tràn ngập tâm trí.
Mà nàng thì vẫn thản nhiên: “Chẳng lẽ ngay từ đầu ta không biết sớm muộn gì bệ hạ cũng có người mới, hay là ta đã thật lòng yêu bệ hạ rồi? Còn việc được hay mất thì càng không có gì để nói. Ly Châu và ta đều xuất thân cung nữ, chỉ vì ta có thai bệ hạ mới để ý tới nàng ấy, dùng một người như vậy để đổi lấy Cung phi cao quý, tính ra ta vẫn có lời. Sao? Chưởng ấn thấy thiệt hả? Thế thì tham lam quá rồi.”
"Nô tài..." Dung Thừa Uyên không biết nói gì, chỉ có thể cười gượng, “Vậy thì tốt. Nô tài cứ sợ nương nương bị ảnh hưởng mà mất bình tĩnh, người đã lạnh lùng như vậy, xem ra nô tài lo lắng thừa rồi.”
Vệ Tương gật đầu: “Tóm lại là chưởng ấn không cần vì ta mà làm khó nàng ấy, cứ đối xử với nàng ấy thật tốt. Nếu có thể thu phục, chưởng ấn sẽ có thêm một trợ thủ trong hậu cung, có gì mà không vui nữa?”
"Không nhất thiết." Gã lắc đầu, xoay người rời đi, “Ở Thanh Lương Điện còn có việc, không làm phiền nương nương an thai, nô tài xin cáo lui.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play