Trần Ái Ân đầu tiên là vui vẻ, sau lại hơi giận: “Anh sao lại biết Từ Lệ Anh học tại đại học Dân Binh, anh có vẻ quan tâm, hiểu biết cô ấy nhỉ?”
Lâm Kiến Quốc cũng không rõ vì sao Trần Ái Ân lại để ý Từ Lệ Anh như vậy: “Cũng chỉ là một người xa lạ mà thôi, lấy đâu ra mà quan tâm với chả hiểu biết. Lần trước lúc về nhà em thăm Dương Dương có gặp qua vài lần, cảm thấy cô gái này mưu mô không ít.”
Tin tức Lâm Kiến Quốc có được dĩ nhiên nhiều hơn Trần Ái Ân rồi. Lúc ấy Từ Lệ Anh mỗi ngày đều thành thành thật thật xuống đất, tạo hảo cảm với đại đội trưởng, Lâm Kiến Quốc đều thấy rõ ràng, từ lúc đó anh cũng đã có một chút suy đoán rồi. Phụ cận nơi doanh trại đóng quân có một khu nhà đại học Dân Binh, Lâm Kiến Quốc lại không phải hôm nay mới biết. Vừa nghe Trần Ái Ân nhắc tới nhìn thấy Từ Lệ Anh, anh dĩ nhiên có thể đoán được Từ Lệ Anh đã trở thành sinh viên đại học Dân Binh.
Nghĩ đến Trần Ái Ân và Từ Lệ Anh vẫn là bạn tốt, Lâm Kiến Quốc nhắc nhở một câu: “Anh không can thiệp chuyện bạn bè của em. Em nếu thật sự cảm thấy cô gái này không tồi, muốn cùng cô ấy làm bạn thì có thể có lui tới, nhưng đừng quá thân thiết, phải bảo trì khoảng cách.”
Bảo trì khoảng cách, vậy là ấn tượng không tốt lắm nhỉ?
“Anh và Từ Lệ Anh rất thân à?”
“Không thân, nói qua không quá ba câu.” Còn chưa đủ để gọi là có quen biết ấy chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT