Nghĩ đến các thanh niên tri thức khác ăn hiếp Từ Lệ Anh, làm hại cô ôm bụng đói, người giúp cô lại là em gái mình, Trần Bảo Quốc nhịn không được nói một câu: “Ái Ân, em đem khoai lang đỏ của Lâm Kiến Quốc đưa cho thanh niên tri thức Từ ăn hả?”
Một giây trước vẫn còn yên lặng miên mang nghĩ xem hình tượng của mình lúc này thế nào, có thể khiến Lâm Kiến Quốc nảy sinh hảo cảm không, một giây sau, Từ Lệ Anh suýt chút nữa bị miếng khoai lang đỏ đang ngậm trong miệng kia làm nghẹn: Đây, đây là khoai lang đỏ nấu cho Lâm đại ca sao?
“Ừ.”
Nữ chủ là người của nam chủ, nữ chủ đói bụng, dĩ nhiên nên để nam chủ chịu trách nhiệm rồi.
Cô không đem đồ ăn của Lâm Kiến Quốc đưa cho Từ Lệ Anh ăn, chẳng lẽ lại từ trong miệng mình moi ra một chén cơm đưa cô ấy, để tăng cường sức chiến đấu cho Từ Lệ Anh, suy yếu sức lực bản thân cô sao?
Từ Lệ Anh mặt đỏ lừ lên: “Ái Ân, sao cậu không nói sớm cho tôi biết. Lâm đại ca là quân nhân, ngày thường ở bộ đội tham gia huấn luyện nhiều, rất vất vả đó. Anh ấy vất vả như vậy, đều là vì bảo vệ quốc gia, giữ gìn hoà bình. Cho dù chúng ta có nhịn đói, cũng phải nhường cho quân nhân ăn no bụng, có sức có lực chứ. Cậu sao lại có thể…”
Làm tôi đoạt một ngụm lương thực của Lâm Kiến Quốc hả!
Cô còn tưởng rằng cô ăn chính là phần cơm buổi tối của Trần Ái Ân, cho nên ăn đến đặc biệt yên tâm thoải mái. Dù sao Trần Ái Ân cũng là bạn tốt của cô. Cô gặp khó khăn, Trần Ái Ân giúp cô một tay, chia một ngụm cơm cho cô, cũng không phải là chuyện gì quá mức.
Hiện tại biết mình ăn chính là phần của Lâm Kiến Quốc, Từ Lệ Anh hận không thể lập tức có cái động cho cô chui vào.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT