Sau khi mang giày đầu hổ vào, Dương Dương cực kỳ hưng phấn, cái miệng nhỏ cười không thấy cả tổ quốc, cu cậu cố ý đi thật nhanh, khoa trương hét to: “Phải đi bắt thỏ trắng nhỏ thôi.”
Bị Dương Dương xem thành thỏ trắng nhỏ, Trần Ái Ân cười đến không thẳng được eo: “Dương Dương, mẹ con bây giờ là thỏ mẹ rồi, thỏ trắng nhỏ đang ở trong bụng mẹ đây này.”
Dương Dương sửng sốt, liên tục lắc đầu: “Không ăn em gái, Dương Dương bảo vệ em gái.” Vì thế, Dương Dương quay đầu, lại chạy về phía mẹ Trần.
Mẹ Trần ôm lấy Dương Dương đang xông tới, hỏi Trần Ái Ân: “Em gái? Sao lại biết nhất định là bé gái thế?”
Trần Ái Ân nói: “Còn không phải tại con rể của mẹ sao. Anh ấy mong có con gái đến điên rồi. Lúc ở dưới quê, mẹ chồng con vẫn luôn dạy Dương Dương kêu là em trai. Thế mà tới đây một cái lại bị Kiến Quốc dạy kêu em gái rồi. Con còn đang lo Dương Dương bị dạy đến lẫn lộn đây.”
Mẹ Trần buồn bực nhìn bụng Trần Ái Ân: “Bụng con là tròn hay nhọn thế? Nhưng mà theo con nói thì mặc kệ là sinh con trai hay con gái cũng đều không phải lo rồi. Mẹ chồng con hoặc Kiến Quốc, luôn sẽ có một người được như ý.”
“Dương Dương, cháu muốn em trai hay là em gái nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play