“Thím nhỏ, hôm nay thím lại tiếp tục kể chuyện xưa về Gia Cát Lượng cho bọn cháu ạ?”
Lúc này, Lâm Đại Bảo chạy chơi cả một ngày bên ngoài trở về, cả người như bẩn như khỉ con nghịch bùn. Nó định chạy lại chỗ Trần Ái Ân, làm cô sợ tới mức vội vàng trốn: “Từ từ, cháu có phải lại ngã trong vào vũng bùn không?”
“Không có, cháu đều là người lớn rồi, cháu thông mình như Gia Cát Lượng mà, sao có thể bị ngã vào bùn được? Thím nhỏ, thím coi thường cháu quá rồi đó!”
Từ khi Trần Ái Ân bắt đầu kể《 Tam Quốc Diễn Nghĩa 》cho Lâm Đại Bảo, nó dần dần hình thành một nhận thức mới, đó chính là người đầu óc thông minh so với người có nắm đấm cứng thì lợi hại hơn nhiều.
Nghe được những chuyện xưa về Gia Cát Lượng như khẩu chiến quần Nho, thuyền cỏ mượn tên, Lâm Đại Bảo liền coi Gia Cát Lượng như là thần tượng của nó.
Đặc biệt là khi Lâm Đại Bảo nghe được Gia Cát Lượng thần cơ diệu toán, ở hồi 49, khi ông tế trời, Gia Cát Lượng kê một “phương thuốc” “Vạn sự đã chuẩn bị, chỉ thiếu gió đông”. Tiếp theo thật sự vậy mà Gia Cát Lượng mượn được gió đông. Không chỉ như thế, Chu Du bởi vì đố kỵ muốn giết Gia Cát Lượng, Gia Cát Lượng lại đã sớm phòng bị, rời đi trước một bước, làm Chu Du có muốn giết cũng chẳng thể.
Lâm Đại Bảo cũng không rõ lúc ấy nghe xong thì nó rốt cuộc là làm sao nữa, nó chỉ biết là mình đứng ngồi không yên, sau đó lại chạy quanh nhà, vừa chạy vừa kích động mà kêu ngao ngao, dạy hư cả Lâm Nhị Bảo và Dương Dương. Cuối cùng, ngay cả Lâm Tiểu Hoa cũng đều gia nhập, vừa đi theo hóng chuyện vừa gào theo ba đứa kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT