Sau khi cặp đôi thực sự này đưa Trình Khải say mèm về phòng khách sạn của cậu ta, họ quay lại phòng mình. Không bật đèn, không biết ai là người khơi mào, ai là người bắt đầu, nhưng khi cửa vừa khép lại, hai người đã hôn nhau dữ dội ngay ở lối vào.
Căn phòng không hoàn toàn tối đen, vài cục pin máy ảnh đang sạc, ánh sáng xanh lục yếu ớt nhấp nháy, báo hiệu chúng đang sạc bình thường. Còn có màn hình laptop đang render trên bàn, bộ sạc dự phòng dưới đất, vài đèn báo hiệu đang sáng.
Lương Nguyện Tỉnh bị Đoàn Thanh Thâm hôn đến mức phải cởi áo phao ra, rồi để mặc cho nó rơi xuống đất kêu soàn soạt vài tiếng. Trên người cả hai vẫn còn vương hơi lạnh từ bên ngoài, Lương Nguyện Tỉnh có thể cảm nhận được làn da cổ anh lành lạnh. Nhiệt độ ngoài trời hôm nay dưới âm 10 độ, nhưng cái ôm nóng bỏng và nụ hôn cuồng nhiệt đã xua tan mọi giá lạnh trong căn phòng tối mờ.
Họ hôn nhau, vu.ốt ve nhau qua lại, mọi hơi lạnh quanh người đã tan biến hết. Bàn tay Đoàn Thanh Thâm luồn vào dưới vạt áo Lương Nguyện Tỉnh, kéo sát cậu vào người mình. Nụ hôn trở nên sâu đậm, Lương Nguyện Tỉnh vốn đã có chút men trong người nên thỉnh thoảng cậu lại bật ra vài tiếng r.ên rỉ phóng túng.
"Đừng..." Đoàn Thanh Thâm dừng lại, đưa tay lên che miệng cậu, giọng anh bất lực: "Tỉnh Tỉnh, đừng rên."
Dù trong phòng tối, nhưng vẫn có thể nhìn thấy lờ mờ. Nhất là đôi mắt mơ màng như say như tỉnh của cậu, do nửa khuôn mặt bị che mất, nên lại càng khiến người ta không kiềm được mà chăm chú nhìn vào ánh mắt ấy. Đôi mắt cậu cong cong, khép hờ như đang cười, Lương Nguyện Tỉnh hỏi: "Vì sao thế? Sếp Đoàn không chịu nghe à?"
Đoàn Thanh Thâm nuốt khan, không trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play