Đó là một nụ hôn khá trong sáng, hai người chỉ chạm nhẹ môi vào nhau.
Nhưng vì cả hai đều đang bị thương, nên cũng chỉ có thể dừng ở mức trong sáng này một lúc.
Cảm giác này thật kỳ diệu. Mặc dù bình thường Lương Nguyện Tỉnh vẫn hay áp sát, cọ cọ người vào Đoàn Thanh Thâm; bàn tay, vai, cánh tay, lồng ng.ực chạm vào nhau khi ôm; quàng tay qua cổ Đoàn Thanh Thâm, hoặc là đùa nghịch đè anh xuống cát.
Nhưng môi thì lại rất khác biệt. Lương Nguyện Tỉnh ngây ngốc nhìn anh, như thể vừa nếm thử một món ăn mới lạ. Sau đó cậu... khẽ li.ếm môi mình.
Cậu đang cố gắng xác nhận lại mùi vị, đó không phải vị thuốc sát trùng mà là mùi vị của riêng Đoàn Thanh Thâm, nồng hơn một chút so với khi ngửi. Tuy nhiên, cậu không hề biết rằng hành động này khiến cho Đoàn Thanh Thâm vốn đã không bình tĩnh lại càng không thể kiềm chế được. Anh áp sát lại lần nữa, khẽ mở miệng, nuốt trọn lấy đầu lưỡi và môi của Lương Nguyện Tỉnh.
Lương Nguyện Tỉnh theo phản xạ nắm lấy vai anh, nhưng cậu vẫn lo lắng không biết vai anh có bị thương hay không. Thế là cậu từ nắm chuyển sang đỡ, rồi từ đỡ lại chuyển thành vòng tay ôm lấy người kia. Lương Nguyện Tỉnh có hơi không biết cách điều chỉnh nhịp thở, nửa luồng hơi nghẹn lại trong cổ họng cậu, không thoát ra được. Bản năng sinh tồn khiến cậu muốn nghiêng mặt để tìm không khí, nhưng hành động đó lại làm người đang ôm hôn cậu cảm thấy không hài lòng. Đoàn Thanh Thâm hoàn toàn không để cậu trốn thoát, anh giữ chặt cậu trong vòng tay, d.ục v.ọng chiếm hữu lấn át lý trí. Cho đến khi...
"Ưm—— Đau!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play