Công việc tiếp theo, Giang Ý muốn họ tự do phát huy. Giang Ý là người có con mắt tinh tường, cô biết người nào thích hợp làm bài tập làm văn có đề bài, người nào thích hợp bị ném vào vùng đất không người để phát triển hoang dại.
Đặc biệt là khi cô biết Đoàn Thanh Thâm không đi một mình, vậy thì càng yên tâm hơn —— dù sao ném một thanh niên độc thân đến nơi không mạng không sóng, cô vẫn sẽ phải lo lắng. Nhưng nếu có hai người đồng hành thì tốt hơn nhiều.
"Burqin..." Trong phòng khách sạn, Lương Nguyện Tỉnh nhìn chằm chằm màn hình máy tính, ngón tay cậu lướt trên bàn di chuột, "Wow... Burqin..."
"Lẩm bẩm cái gì đấy." Đoàn Thanh Thâm tắm xong bước ra. Anh nhét một viên sủi vitamin C vào chai nước khoáng, vừa lau tóc vừa đi đến bên bàn, đặt chai nước trước mặt cậu, "Uống nước đi."
Lương Nguyện Tỉnh cần phải bị ép uống nước. Cậu không thích uống nước lọc, nhưng cũng không thể cứ uống nước ngọt mãi. Vùng Tây Bắc khô hanh, uống viên sủi là rất phù hợp.
"Tôi đang xem Burqin đây." Lương Nguyện Tỉnh ngẩng đầu, "Nơi này đẹp quá."
"Đây này." Đoàn Thanh Thâm giơ điện thoại của mình ra trước mặt cậu, "Đài khí tượng bên Burqin đã phát cảnh báo đóng băng đường. Do tuyết rơi nên phần lớn mặt đường đã đóng băng, cho nên cậu phải để xe máy lại Đôn Hoàng, đoạn đường sau đi chung xe với tôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play