Đoạn đường hơn ba trăm cây số từ Gia Dục Quan đến Đôn Hoàng vốn là chặng đường cuối cùng trong kế hoạch của Lương Nguyện Tỉnh.
Cậu đã vượt ngàn dặm xa xôi để tìm đến một cồn cát, ngắm nhìn một buổi hoàng hôn, mà chẳng hề nghĩ đến chuyện tương lai. Không nghĩ đến tương lai, cũng là một phần trong kế hoạch của cậu. Giống như hiện tại vậy --
Cách khu vực nội thành Đôn Hoàng khoảng 100 cây số, họ dừng lại ở một vùng hoang mạc ven quốc lộ. Hai người ngồi trên nóc xe, ngắm nhìn cảnh hoàng hôn tráng lệ trải dài nơi chân trời xa.
Không phải cảnh tượng nào cũng cần chụp lại, đôi khi chỉ ngồi đó ngắm nhìn thôi, cũng đã cảm thấy rất tuyệt rồi.
Tầm nhìn thoáng đãng, xung quanh không một bóng người, chỉ là hơi lạnh một chút. Lương Nguyện Tỉnh ôm chiếc mũ bảo hiểm trong tay, thật ra cậu hơi muốn vào trong xe lấy máy ảnh. Nhưng lại cảm thấy phiền phức. Lắp ống kính rồi lắp chân máy, lại còn phải điều chỉnh thông số nữa, e rằng lúc ấy hoàng hôn đã tàn.
Ở những nơi không có công trình kiến trúc của thành phố, cảnh sắc thiên nhiên tựa như những bức ảnh ghép chín ô cuối cùng cũng được ghép thành một bức tranh hoàn chỉnh.
Đoàn Thanh Thâm nhận ra cậu vừa đảo mắt nhìn xung quanh, hình như là định lấy máy ảnh, nhưng rõ ràng là không kịp nữa rồi, mặt trời sắp lặn mất. Vậy nên anh hỏi cậu: "Nếu chụp lại, cậu định đặt tên cho bức ảnh là gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT