Tuy lúc ấy rất đau đớn nhưng vết thương trên chân cũng không nghiêm trọng lắm, thoa thuốc và nghỉ ngơi một đêm là đỡ ngay. Ưu điểm duy nhất của tai nạn bất ngờ này là rốt cuộc Tô Kị cũng ý thức được hành vi ức h.i.ế.p con tin đáng xấu hổ của đệ tử mình. Không biết hắn đã làm gì mà hôm sau, khi gặp lại, A Nguyễn đã ngoan ngoãn hơn nhiều.
Trải qua việc này, sự kiên nhẫn của Thương Lâm cũng không còn bao nhiêu nữa, cô quyết định chủ động phản kích. Hôm ấy, sau khi ăn sáng xong, cô khoác áo choàng ngồi ngẩn người trên hành lang, gió rét ùa vào mặt khiến cho hai má cô lạnh băng. A Nguyễn không muốn nói chuyện với cô, lại không dám ép cô về phòng như trước đây nữa nên đành phải ngồi bên cạnh, im lặng không nói.
Khi Tô Kị nghe tin và chạy tới thì hai cô gái đã ngồi trong gió rét được một lúc. A Nguyễn từ nhỏ đã luyện võ, cơ thể khỏe mạnh, cho nên không bị sao cả. Nhưng Thương Lâm thì…
Ánh mắt của Tô Kị rơi trên gương mặt tái nhợt của cô, trong mắt hiện lên vẻ bực mình, nhưng ngay sau đó, lại có chút lo lắng. Tóm lại là một cảm giác kỳ lạ nói không nên lời.
“Sư phụ.” A Nguyễn gọi hắn. “Cô ta cứ khăng khăng ngồi hóng gió, con khuyên thế nào cũng không nghe.” Thật ra thì nàng ta chưa từng khuyên Thương Lâm, nhưng lúc này lại đổ hoàn toàn trách nhiệm lên người cô.
Tô Kị ra hiệu cho nàng ta đi trước, sau đó đi đến trước mặt Thương Lâm, từ trên cao cúi xuống nhìn cô. “Hạ Lan Tích.”
Thương Lâm không thèm để ý đến hắn, tiếp tục ngây người nhìn chiếc ly bằng men xanh trên tay, nước trà bên trong đã trở nên nguội lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play