Rõ ràng đây là chuyện đáng vui vẻ nhưng Thương Lâm lại cảm thấy không thích thú nổi, cứ lặng lẽ đi men theo bờ hồ. Bởi vì không được yên lòng nên cô bị trượt chân và mất thăng bằng, chuẩn bị ngã nhào xuống hồ.
Trên lưng cô có tay của một người níu lại, cô biết là Dịch Dương muốn cứu cô nhưng vì tư thế ngã đã quá mức “anh dũng” nên hắn cũng bị kéo theo.
Hồ nước lạnh lẽo bao quanh, Thương Lâm định bơi về phía bờ theo bản năng. Ai ngờ còn chưa kịp trồi lên thì đã rơi vào lồng n.g.ự.c của Dịch Dương. Cô ngẩng đầu lên, hắn đang nghiến chặt răng, ôm cô cùng bơi vào bờ.
“Phù…” Vừa trồi lên mặt nước, Thương Lâm liền ra sức mà hít thở. Dịch Dương ôm cô lên bờ, vỗ vô lưng cho cô. Cung nữ thái giám thấy cảnh này đều sợ hãi, đồng loạt quỳ xuống đất. Nếu không phải bọn họ lên bờ quá nhanh thì chắc là đã có người nhảy xuống cứu.
Dịch Dương thấy quần áo của cô bị ướt hết, những đường cong cơ thể lộ ra ngoài thì tiện tay chỉ vào một cung nữ. “Ngươi cởi áo khoác ra.”
Vào mùa này, những cung nữ bậc cao đều mặc thêm một chiếc áo khoác màu xanh ngả vàng ở bên ngoài, lúc này rất tiện cho hành vi cướp giật của Dịch Dương. Cung nữ bị điểm danh vội vội vàng vàng cởi áo khác ra, Dịch Dương liền khoác lên cho Thương Lâm. Kiệu cũng đã được mang tới, Dịch Dương ôm cô leo lên kiệu, sai người khiêng kiệu đến cung điện gần nhất, bọn họ phải đến đó thay quần áo.
Thấy thần trí Thương Lâm vẫn thanh tỉnh thì Dịch Dương biết là lúc nãy ở dưới nước cô nín thở. “Em biết bơi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play