Đêm hôm ấy, cuối cùng Thương Lâm vẫn phải trở về phòng ngủ. Cô nằm nghiêng trên giường, mở mắt nhìn ánh trăng như nước, bóng cây lắc lư ngoài cửa sổ, không biết nên làm thế nào.
Cô bỗng nhiên phát hiện ra, trong tiềm thức, cô đã bất giác quá ỷ lại Dịch Dương. Còn nhớ lúc trước, khi mới biết hoàn cảnh của hai người thì ý nghĩ đầu tiên của cô chính là thu dọn đồ đạc chạy trốn. Nhưng lúc ấy Dịch Dương lại không đồng ý nên cô mới ở lại, cùng hắn đối mặt với mọi hiểm nguy trong hoàng cung.
Từ lúc nào thì cô cảm thấy ở bên cạnh hắn là điều đương nhiên? Cho dù là sau khi tưởng rằng thanh danh của mình đã bị mất sạch thì vẫn cứ muốn trở về?
Thật ra, nói cho cùng thì bọn họ chỉ có quan hệ hợp tác.
***
Sáng sớm hôm sau, Thương Lâm và Cao Trầm dịch dung xong thì cùng ngồi xe ngựa rời khỏi đó. Lúc này Thương Lâm không thể không than thở, chạy đến Nam Sơn đúng là tìm đường chết. Nếu ở trong thành Cận Dương thì còn có thể đóng cổng thành tìm người, bây giờ đã ở ngoài thành, không biết phải tìm đâu ra!
Thôi thôi, cho dù là ở trong thành thì cũng không biết gã kia có chịu tìm cô không nữa, đúng là bi thảm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT