“Năm ngàn linh thạch mà còn phí tổn kinh hãi gì chứ? Ngư sư muội, muội cứ cướp đi cho rồi.” Thường Phú một mực lắc đầu quầy quậy.
Không phải hắn không có nổi năm ngàn linh thạch, chỉ là thấy Ngư Thải Vi vừa từ bí cảnh trở về bình an vô sự, lại còn lên lôi đài đấu đầy uy phong lẫy lừng, thế mà còn đòi linh thạch của hắn, thật sự quá vô lý.
Ngư Thải Vi khẽ cong môi cười, nhưng ý cười không hề chạm đến đáy mắt: “Thường sư huynh định quỵt nợ không trả đấy à? Thôi vậy, ta cũng chẳng đôi co làm gì cho mệt, về bẩm báo sư phụ, nhờ người dẫn ta đến bái kiến Quỳnh Ngọc Chân Quân, mời Quỳnh Ngọc Chân Quân đứng ra làm chủ. Đến lúc đó chỉ e không phải năm ngàn linh thạch là giải quyết được đâu.”
Thường Phú vội vàng ngăn Ngư Thải Vi đang làm bộ muốn đi: “Ngư sư muội, Ngư sư muội! Muội tuổi còn trẻ sao lại dễ xúc động vậy? Chuyện nhỏ của đám tiểu bối chúng ta cần gì đến các trưởng bối ra mặt, muội nói có đúng không nào?”
Ngư Thải Vi đưa tay ra: “Thường sư huynh đừng trách sư muội, ai bảo lúc tâm trạng muội không tốt, huynh lại cứ xông lên chọc giận muội, không tìm huynh thì tìm ai chứ?”
Thường Phú thở ngắn than dài, móc ra một túi trữ vật đầy linh thạch đưa cho Ngư Thải Vi: “Phải phải phải, là do ta lắm mồm, làm phiền nhã hứng Ngư sư muội dạy dỗ đệ tử ngoại môn.”
Ngư Thải Vi nhận lấy linh thạch, cất vào nhẫn trữ vật rồi ném lại túi trữ vật cho hắn: “Phượng Diệu Vũ vốn chẳng có lòng tốt, ta đương nhiên chẳng thể nào có sắc mặt tốt. Thường sư huynh nếu muốn lấy lòng mỹ nhân, ắt phải gánh lấy những rắc rối mà mỹ nhân mang đến. Lần này chúng ta coi như thanh toán xong, về sau Thường sư huynh muốn lo chuyện bao đồng thì nên nhìn cho kỹ vào. Dù sao không phải ai cũng dễ nói chuyện như ta, năm ngàn linh thạch là có thể cho xong chuyện được đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT