Trời cao không biết đến đâu là cùng, đất rộng không rõ đến đâu là bến, chỉ có hai sinh linh nhỏ bé, lặng lẽ tụ lại giữa trung tâm đất trời.
“Không gian lớn thật đấy!” Ngọc Lân thú trợn mắt há hốc mồm trước diện tích rộng lớn của vùng đất này, phấn khích kêu lên một tiếng, rồi lại cụp đuôi xuống, tiu nghỉu nói tiếp: “Chỉ tiếc là quá hoang vu.”
Trong tưởng tượng của Ngọc Lân Thú, không gian của Ngư Thải Vi chắc hẳn phải là một động phủ có diện tích không quá rộng lớn nhưng linh khí nồng đậm, linh dược mọc khắp nơi. Nào ngờ hiện thực lại vượt xa tưởng tượng, rộng lớn cứ như một tiểu thế giới thu nhỏ, nhưng cũng giáng cho nó một đòn mạnh mẽ vì trong thế giới này chẳng có gì cả.
Ngư Thải Vi cười có chút ngượng nghịu nhưng vẫn đầy tự tin: “Đúng là có chút hoang vu, nhưng không sao, từ từ xây dựng, một ngày nào đó tiểu thế giới này sẽ lấp đầy. Ngươi xem ngọn núi nhỏ kia, là ta đào quặng Thanh Minh Thạch mà thành, bây giờ lại có thể dời Cửu Hoa Tiên Phủ vào. Chẳng phải là tích tiểu thành đại tụ cát thành tháp sao? Có đúng đạo lý này không?”
Nghe những lời này, cái đầu đang gục xuống của Ngọc Lân thú lập tức ngẩng lên, tinh thần phấn chấn. Khi nó khế ước với Ngư Thải Vi, nó không hề nghĩ nàng có không gian. Giờ biết rồi thì cớ gì phải buồn chán? Chẳng phải nên phấn chấn hơn sao?
Đây chính là một không gian tương đương với một tiểu thế giới! Mặc dù hiện tại bên trong không có gì, nhưng sau này xây dựng lên chắc chắn sẽ là một hậu thuẫn vô song.
Nghĩ đến cảnh tiểu thế giới được xây dựng hoàn chỉnh, lông toàn thân Ngọc Lân Thú khẽ rung lên vì kích động. Nó và Ngư Thải Vi đã ký kết khế ước bản mệnh, không ai trên đời mong Ngư Thải Vi tốt đẹp hơn nó cả, bởi vì nàng càng tốt, nó cũng sẽ được thơm lây!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT