Ngay khi đọc xong thư, ngón tay của Liễu Thành Phong siết chặt tờ giấy, trong mắt ánh lên một tia sắc lạnh: “Ngươi mời nàng vào, ta có chuyện muốn hỏi.”
Nha dịch lập tức lĩnh mệnh, đi ra ngoài, ra hiệu cho Ngư Thải Vi và Nguyệt Ảnh Điệp: “Vào đi!”
Hai người theo hắn đi vào thư phòng nơi Liễu Thành Phong đang ngồi. Sau khi nha dịch lui ra, Ngư Thải Vi lập tức thiết lập cấm chế để ngăn lời nói bị lọt ra ngoài, rồi mới từ từ cúi mình: “ Thải Vi bái kiến cữu phụ.”
Liễu Thành Phong cẩn thận đánh giá từ trên xuống dưới, quả thật có chút bóng dáng của muội muội mình, nhưng ông vẫn còn nghi ngờ: “Ngươi là cháu ngoại điệt của ta, làm sao chứng minh?”
Ngư Thải Vi tay phải khẽ nhấc, tờ giấy viết thư đặt trên bàn đột nhiên bay lên. Nàng khẽ búng ngón tay, tờ giấy lập tức bay đến bên nàng, một ngọn lửa nhỏ xuất hiện, đốt sạch không sót tàn tro: “Cữu phụ, còn nhớ khi mẫu thân mất, người tới hầu phủ phúng viếng, đã lén đưa cho cháu hai trăm lượng ngân phiếu chứ? Ngân phiếu đến nay vẫn còn, kính xin người xem qua.”
Hai tờ ngân phiếu trăm lượng bay lơ lửng đến trước mặt Liễu Thành Phong. Kỳ thực, ngay khoảnh khắc tờ giấy viết thư bay lên, ông đã tin rằng người trước mặt chính là cháu gái Ngư Thải Vi của mình rồi. Khi nhìn rõ ngân phiếu, ông càng xác định hơn, vì trên ngân phiếu này có dấu hiệu bí mật, trừ ông ra, không ai biết.
“Vì sao con không dùng thân phận thật sự để đến gặp ta?” Liễu Thành Phong lão luyện chín, sắc mặt không đổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play