"Con đường tu đạo, vốn dĩ chưa từng nên là tu vì đạo mà tu, cũng chẳng phải chỉ vì khát khao thành tiên trường sinh bất tử. Tấm lòng như thế, bao la mà trống rỗng, chẳng phải tâm căn bản của ta."
"Phàm là người thì đều có thất tình lục dục, đều có truy cầu. Tu sĩ cũng không ngoại lệ. Sư phụ ta truy cầu chính là cực hạn của kiếm đạo, vậy còn ta thì sao? Là tiêu dao tự tại chăng? Có lẽ có, nhưng cho dù bị ràng buộc, ta cũng cam lòng. Là vì sức mạnh to lớn chăng? Đúng vậy, tu luyện tiến giai, chẳng phải chính là để trở nên mạnh mẽ hơn sao?"
"Nhưng mạnh mẽ để làm gì? Không phải vì đạo mà tu, cũng không phải vì mạnh mà mạnh, vậy là vì điều gì?"
Những trải nghiệm đã qua, như ảo ảnh lướt nhanh trong tâm trí nàng. Có vui sướng, có bi thiết, có tức giận, có bất đắc dĩ. Cuối cùng, mọi hình ảnh lùi bước, dường như dừng lại ở khoảng thời gian trước khi mẫu thân nàng qua đời.
Khi ấy, nàng yếu ớt đến nhường nào, sợ hãi đến nhường nào. Nàng nắm chặt tay mẫu thân, khẽ gọi thiết tha, một mực thành kính mong mẫu thân có thể khỏe lại, dù chỉ là một cái liếc nhìn nàng thôi cũng được.
Ngoài ra, nàng chẳng thể làm gì. Nàng không thể vì mẫu thân giải ưu, không thể vì mẫu thân chữa bệnh, chỉ có thể trơ mắt nhìn mẫu thân héo hon từng chút một, nhìn bàn tay đang vuốt ve má nàng dần rũ xuống.
Giá như nàng có lực lượng cường đại, giá như nàng có năng lực phi phàm, nàng đã không để mẫu thân ngày đêm sầu lo cho tương lai của mình. Nàng đã có thể vì mẫu thân mời được danh y giỏi nhất, mang mẫu thân đi nơi mà bà hằng mong ước – nơi aphụ thân nàng an táng. Thậm chí, nếu nàng đã tu luyện đến trình độ cao thâm hơn, nàng có thể vượt qua thiên địa mà cứu được phụ thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT