Cánh cửa phòng bao mở ra, ba người trong phòng liền đứng dậy. Hàn Trí Hạo bước vào trước, theo sau là Hàn Tuyết.
"Hàn Tuyết." Hàn Kiệt kìm nén xúc động nhìn cô gái trẻ tuổi trước mặt như nhìn thấy lại cô em gái nhỏ năm xưa của mình.
"Con mau đến đây, sao lại đứng ngây ra đó." Hồ Minh Nguyệt vội tiến đến nắm lấy tay Hàn Tuyết kéo vào bàn ngồi.
"Cuối cùng chúng ta cũng gặp được con rồi. Nếu được biết sớm hơn cậu mợ đã đón con về Hàn gia." Hàn Kiệt vỗ lên bàn tay Hàn Tuyết.
"Cậu ... mợ... cám ơn mọi người đã lo lắng cho con nhưng hiện tại con sống rất ổn. Không có gì khó khăn  hết." Trước sự chân tình của đôi vợ chồng trước mặt, Hàn Tuyết không khỏi cảm động, mắt cô hơi đỏ lên một chút. Cô cảm nhận được tình cảm gia đình ấm áp của những người trong căn phòng này.
"Được rồi, đồ ăn lên rồi. Mọi người ăn thôi. Tiểu Tuyết vừa tan làm, chắc đói bụng rồi phải không? Ba mẹ không định để con bé ôm bụng đói đi về chứ?" Hàn Trí Hạo lên tiếng.
Một lúc sau Hàn Kiệt và Hồ Minh Nguyệt cũng chịu buông tha cho Hàn Tuyết. Nhưng hai người ngồi hai bên liên tục gắp đồ ăn bỏ vào chén cho cô, vừa ăn vừa hỏi han cuộc sống của cô mấy năm qua. Hai đứa con trai đang ngồi trước mặt dường như không có chút ý nghĩa gì. Hàn Trí Hạo khẽ lắc đầu cười khổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play