Thẩm Bạch nhẹ nhàng đặt Tưởng Kiều xuống giường. Anh không rời đi ngay mà đứng bên giường ngắm nhìn cô một lát. Khi ở bên cạnh anh, Tưởng Kiều không nói hay cười nhiều như vậy. Những lời khi nãy cô thốt ra khiến anh phải suy nghĩ. Dường như anh đã ép buộc cô hơi quá.
    Một lát sau, cánh cửa phòng đóng lại. Thẩm Bạch đi xuống văn phòng, cứ thế ngồi suy tư đến tận khuya.
    Tưởng Kiều ngủ một giấc đến tận trưa hôm sau. Cô không nhớ nổi mình đã về phòng bằng cách nào, đành dậy rửa mặt, thay đồ rồi đi xuống hỏi Bùi Quý. Ở ngoài sân mọi người đang nhốn nháo hơn bình thường. Tưởng Kiều hỏi một người đứng gần đó.
    "Có chuyện gì vậy?"
    "Có người cướp hàng của chúng ta. Anh Thẩm dẫn một đội đi rồi. Chúng ta phải tăng cường an ninh khu vực này." Cậu trai đó vội vàng trả lời Tưởng Kiều rồi chạy đi mất.
    Cô đứng ngây ra mất vài giây liền định thần lại, chạy vào văn phòng của Thẩm Bạch. Tưởng Kiều mở hệ thống máy tính lên. Dù sao đây mới là sở trường của cô. Bùi Quý cũng đi vào, thấy vẻ mặt Tưởng Kiều căng thẳng liền trấn an cô.
    "Chị Kiều đừng lo quá. Chỉ là một bọn gà mờ không biết hàng là của chúng ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play