Bình An và Điền Điền trốn vào một cánh rừng bạch dương. Rừng này khác hẳn rừng rậm phương Nam — không rậm rạp cũng không nguy hiểm lắm.
Hai đứa trẻ lang thang trong rừng suốt một ngày một đêm mà may mắn không gặp chuyện gì.
Dù còn nhỏ, Bình An từ bé đã chơi quanh khu tập thể với mấy đứa trẻ khác nên cũng biết một chút về rắn rết. Dù không phân biệt được hết loài nào với loài nào, nhưng ít ra cũng nhận ra được con nào có độc.
Vào rừng, vì trời tối nên cậu không dám đi lung tung. Cậu kéo tay Điền Điền, trốn tạm sau một gốc cây gần rìa rừng.
Thật ra, cả Giang Hoãn và Lâm Phàm đều nghĩ rằng hai đứa trẻ không trốn đi đâu xa, mà vẫn loanh quanh gần đó. Nếu lúc ấy có người chịu vào rừng tìm một chút, biết đâu đã tìm thấy rồi.
Khi Giang Hoãn vội vã lao vào rừng, thì hai đứa chỉ mới rời đi được hai tiếng.
Đến khi trời sáng rõ, thấy đường đi rồi, hai đứa mới bắt đầu tiếp tục lên đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT