Lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, một thanh niên trẻ bước vào — chính là Xoắn Tử.
Xoắn Tử liếc nhìn hai đứa trẻ, vội vàng nói:
“Cơm tới rồi!”
“Đừng khóc nữa, mau ăn cơm đi!”
Cơm không biết lấy từ đâu, chỉ là mấy cái bánh bột ngô, món ăn là canh cải trắng, bên trong không có chút dầu mỡ, càng đừng nói đến thịt.
Thức ăn vừa được đặt xuống, Bình An lại càng khóc to hơn.
“Giờ thì sao nữa, cơm không phải đã đặt ở đây rồi à!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT