Đột nhiên Lê Mạn nghĩ đến một khả năng: "Đại Sơn ca, ngoại trừ lúa nước, chúng ta còn có một mẫu đất trồng đậu phộng nữa, chàng nói xem có thể hay không..."
Tống Đại Sơn kinh hãi, hắn chỉ nghĩ đến ruộng mạ nhà mình, lại không nghĩ đến mẫu đất trồng đậu phộng kia, ruộng mạ bị tháo nước thì bổ sung kịp thời là được, nhưng nếu như cây đậu phụng non bị đào đi thì ruộng đậu phộng coi như hoàn toàn mất trắng.
Tống Đại Sơn nghĩ đến việc nhiều ngày rồi không đi thăm ruộng đậu phộng thì đứng ngồi không yên, bây giờ hắn nhất định phải đi xem xem.
Tống Đại Sơn dùng tốc độ nhanh nhất đi đến ruộng đậu phộng, may mà nơi này vẫn chưa bị hạ độc thủ, nhưng mà rất có khả năng kẻ kia sẽ chuyển mục tiêu nhằm vào ruộng đậu phộng, xem ra buổi tối đi trông chừng ruộng đậu phộng thì quan trọng hơn.
Đêm hôm đó, Tống Đại Sơn lặng yên không một tiếng động đi đến ruộng đậu phộng, âm thầm ngồi ở một chỗ lõm xuống bên bờ ruộng, nếu có người đi vào thì cơ bản là sẽ không nhìn thấy hắn.
Đáng tiếc là đêm hôm ấy cũng không có ai đến.
Lê Mạn khuyên Tống Đại Sơn hay là thôi đi, cứ chịu đựng như vậy thì cơ thể sẽ bị hủy hoại mất, chỉ có chút lương thực sao có thể quan trọng bằng người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play