Tống Đại Sơn nhìn lưng lừa, ngập ngừng, cuối cùng vẫn xoay người lên lưng lừa, cơ thể to lớn lập tức ôm thân ảnh nhỏ xinh của Lê Mạn vào lòng.
Không ít người nhìn bộ dáng của hai người bọn họ vài lần, Tống Đại Sơn bị nhìn có chút ngượng ngùng, Lê Mạn lại thờ ơ không quan tâm chút nào, ngược lại còn thả lỏng dựa lưng vào trong lòng Tống Đại Sơn nghỉ ngơi, trong cái nhìn chăm chú của người qua đường về đến thôn.
Khi hai người về đến thôn, Tống Đại Sơn xoay người xuống lừa trước, để Lê Mạn ngồi phía trên, hắn dắt lừa chậm rãi quay về nhà.
Người trong thôn nhìn thấy Tống Đại Sơn dắt lừa, đều tò mò hỏi một câu, dù sao con lừa ở nông thôn cũng là chuyện hiếm lạ, không phải nhà ai cũng có, nhà ai có thể mua được lừa ở phía trên chính là chuyện lớn đáng được hâm mộ, cho nên hễ cứ thấy là mọi người dừng bước đến hỏi, thậm chí đứa nhỏ nhìn thấy, toàn bộ đều vây lại chung quanh nhìn con lừa hiếm lạ.
Dần dần, càng lúc càng nhiều người trong thôn tới, tất cả mọi người đều muốn xem con lừa Tống Đại Sơn mua.
Lê Mạn không để ý chuyện người trong thôn vây xem chút nào, ngược lại rất vui vẻ, nàng còn đang lo không có cơ hội nói với người trong thôn nhà nàng dùng xe lừa để kéo người, bây giờ mọi người đến đây, đúng lúc nhân cơ hội để nói, để mọi người trên trấn về sau đều ngồi xe của nhà nàng.
Lê Mạn từ lưng lừa xuống, cười nhẹ trước những vấn đề lan man của mọi người, nói: “Đây là lừa nhà ta vừa mới mua, mua con lừa này về là dùng để kéo xe lừa, về sau Đại Sơn nhà chúng tôi sẽ điều khiển xe lừa chở người, nếu ai có đi trấn trên, trực tiếp chờ ở cửa thôn, mỗi ngày cố định giờ xuất phát là giờ Mão.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT