Lê Mạn lại nhìn về phía Mai Tử tươi cười lại có chút chua xót, nói: “Mai Tử, trong lòng muội nghĩ thế nào thì cứ làm thế ấy, không cần khổ sở, ta và ca của muội đều ủng hộ muội, thương tâm vì người không để bụng tới mình không đáng, đừng nghĩ những cái đó, nào, dùng bữa.”
Mai Tử cười cười, nhìn Thiết Tử lo lắng cho mình, cảm thấy tẩu tử nói rất đúng, sao phải khổ sở vì người không để bụng tới mình, đồng ý gật gật đầu, “Tẩu tử nói rất đúng, không nghĩ những chuyện không vui đó nữa, chúng ta ăn tiếp đi.”
Nhìn thấy không khí lại hồi phục như trước, trong lòng Lê Mạn nhẹ nhàng thở ra.
Cơm nước xong, mấy người thu dọn trong nhà một chút, sau đó cõng sọt lên, lại đến sau núi lần nữa.
Hội chùa lần này đã bán hết số hương cao có trong tay rồi, cần phải làm lại một lô khác thêm lần nữa, nếu không mấy người Dương Lan Hoa tới lấy hàng nàng lại không cung cấp được.
Lần này chỉ hái được mấy sọt hoa, Lê Mạn chỉ định làm 50 hộp, hẳn là có thể bán một thời gian, khi nào bán xong rồi lại làm một lần nữa.
Bốn người dùng một buổi trưa, nhẹ nhàng làm ra 50 hộp, sau khi làm xong, Lê Mạn lấy ra năm hộp cho Mai Tử, nói: “Mai Tử, trong núi chỗ hai đứa cũng có không ít hộ gia đình, mỗi lần ra ngoài lặn lội đến trấn trên cũng không dễ dàng, muội lấy năm hộp hương cao trở về xem có ai cần hay không, nếu cần thì bán năm văn tiền một hộp cho các nàng, khi nào bán hết rồi lại đến chỗ tẩu tử lấy, bán không được cũng không sao, tự mình giữ lại dùng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT