Vào lúc ban đêm mọi người đều mệt mỏi, mấy người đơn giản ăn một chút cơm chiều rồi từng người đi ngủ, mấy người mệt mỏi vài ngày rồi, mỗi ngày ngủ không đến ba canh giờ, một khi gánh nặng trên người được gỡ xuống, đều đắm chìm sâu vào trong giấc mộng đẹp, mãi cho đến ngày hôm sau mặt trời lên cao, mấy người mới hoàn toàn ngủ đủ giấc tỉnh lại.
Tinh thần của mọi người đều khôi phục, Lê Mạn lấy ra đồ ăn ngày hôm qua thuận tiện mua về từ hội chùa, chuẩn bị làm cơm trưa.
Mai Tử làm bếp trưởng, Lê Mạn đi theo bên cạnh giúp đỡ, Tống Đại Sơn nhóm lửa, không tới nửa canh giờ, một bữa cơm liền làm xong xuôi, nấu ba món mặn, hai món rau, một món canh, bưng lên bàn, đôi mắt hai tiểu gia hỏa liền sáng lên, cũng không chơi nữa, ngoan ngoãn chạy đến bên cạnh bàn ngồi xuống chờ ăn cơm, cái mặt thèm ăn kia làm người ta nhìn thấy mà buồn cười.
Lê Mạn lấy ra rượu lần trước ăn cơm dư lại, “Hôm nay cao hứng, lẽ nào cả nhà ăn cùng nhau mà chỉ ăn cơm không, chúng ta uống thêm chút rượu.”
Mọi người đều cười gật đầu, lẽ nào thả lỏng mà không uống chút rượu cho cao hứng.
“Mai Tử, Mai Tử, có phải con đã trở lại hay không?” Lúc này, giọng Tống mẫu mang theo âm thanh nghẹn ngào từ ngoài cửa truyền đến, gián đoạn động tác ăn cơm của người trong nhà.
Hốc mắt Tống mẫu ửng đỏ bước vào từ ngoài cửa, phía sau là Vương Thúy Hoa và Lâm Chiêu Đệ, trên tay hai người còn dắt theo mấy hài tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT