“Thúc và Thiết Tử đối xử với muội muội ta rất tốt, muội muội cũng không muốn về nhà, từ đó liền ở lại trong núi, ta cũng thường đến thăm muội muội, trước khi ta đi tòng quân thì hai người đó cũng đã thành thân, hiện giờ không biết thế nào rồi.”
Lê Mạn nghe vậy liền hỏi: “Vậy thái độ của muội muội đối với người trong nhà thế nào?”
Tống Đại Sơn nói: “Muội muội tính cách mạnh mẽ, từ đó về sau không nhận người nhà nữa, chỉ qua lại lại ta.”
Lê Mạn gật đầu, trong lòng đối với vị muội muội chưa từng gặp này có chút tán thưởng.
Có thể nghe ra được Tống Đại Sơn và muội muội có quan hệ rất tốt, vì để gặp muội muội này, Lê Mạn nghĩ một chút, đi sang nhà Triệu thẩm bỏ ra mười văn tiền mua hai mươi quả trứng gà, sau đó lấy một hộp hương cao để trong giỏ, cả nhà cõng sọt đi vào núi.
Tống Đại Sơn đưa theo Lê Mạn, trên lưng cõng theo Tiểu Bảo, vượt qua một ngọn núi, đi hơn một tiếng đồng hồ mới thấy những mái nhà, đó là nhà của những sơn dân sống trên ngọn núi này.
Sơn dân ở đây không có ruộng đất, đều dựa vào săn b.ắ.n là chính, săn được thú thì mang lên thị trấn bán, sau đó mua đồ dùng sinh hoạt về, lúc săn được con mồi thì cuộc sống cũng không tệ, nhưng vào mùa đông hoặc khi thời tiết xấu thì cuộc sống sẽ khá khó khăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT