Dương Lan Hoa không để ý: “Nói cái gì mà cảm tạ, muội tặng hương cao cho chúng ta, chúng ta còn chưa cảm ơn muội đó.”
Lê Mạn cười, gật đầu không nói cảm ơn nữa, nhưng ghi nhớ kỹ trong lòng.
Gần trưa, Tống Đại Sơn đã chuyển gạch xỉ và mời người về, đưa đồ ăn đã mua cho Lê Mạn, sau đó đưa người đi sửa nhà.
Lê Mạn để Tiểu Bảo chơi cùng mấy đứa trẻ Triệu gia, tự mình vào bếp chuẩn bị nấu cơm trưa, cũng may có Dương Lan Hoa và Lý Tiểu Phượng giúp đỡ, hai vị tẩu tử tay nghề rất tốt, đồ ăn cơ bản đều do họ xào nấu, Lê Mạn thở phào một hơi, bằng không dựa vào tay nghề của nàng, rất có khả năng sẽ khiến những người đến giúp ăn không vừa miệng.
Bữa trưa có một món thịt xào cà tím, một món trứng xào cà chua, lại làm thêm một đía thịt hầm khoai tây, phân lượng khá nhiều, thịt cũng không ít, thức ăn chính thì hấp một nồi màn thầu, buổi trưa mỗi người hai cái màn thầu, đồ ăn như thế có thể gọi là rất khá rồi.
Lúc đồ ăn sắp sửa được nấu xong thì nương của Tống Đại Sơn và Vương Thúy Hoa đến, đi theo sau là một người phụ nữ mà Lê Mạn chưa từng gặp.
Dương Lan Hoa và Lý Tiểu Phượng thấy người vừa tới thì trầm mặt xuống, miệng không khách khí hỏi: “Các ngươi tới làm gì?”
Tống mẫu cười cười, xoa hai bàn tay vào nhau ngượng ngùng trả lời: “Nghe nói Đại Sơn mời người tới sửa nhà, chúng ta tới giúp một tay.”
Vương Thúy Hoa cũng tiến lên một bước, vừa nhìn đồ ăn đang xào trong nồi vừa nói: “Nhà Đại Sơn xảy ra chuyện lớn như thế, sao chúng ta không đến giúp được cơ chứ, Đại Trụ nhà ta và tam đệ đều đi làm giúp rồi, chúng ta nghĩ làm cơm cũng khá vất vả, vì thế đến đây để giúp mọi người.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT