Nhìn số tiền do tự mình kiếm được, tâm trạng của Lê Mạn rất tốt, nàng cảm thấy sự nghiệp trang điểm của mình đang dần dần khởi sắc, cái nhà này cũng sẽ tốt lên, không phải chỉ có bốn bức tường nữa.
Thế nhưng Lê Mạn không thể nào nghĩ đến, tâm trạng tốt này của nàng bị phá vỡ hoàn toàn vào tối ngày hôm đó.
Đó là một đêm mưa gió dữ dội, tiếng sấm nổ rền vang rung trời đánh thức những người đang say giấc nồng, ngay sau đó cơn mưa tầm tã ập xuống.
Lúc Lê Mạn và Tống Đại Sơn kinh sợ thức dậy, chiếc chăn đắp trên người đã ướt nhẹp, trên mặt cũng đẫm nước mưa, những hạt mưa to như hạt đậu xuyên qua mái cỏ tranh mỏng manh rơi thẳng xuống khắp căn phòng, chiếc giường cũng không may mắn tránh thoát.
Tống Đại Sơn nhanh chóng nhảy xuống đất, mặc vội quần áo, lại lay tỉnh Tiểu Bảo đang ngủ, bế nó xuống, tìm một cái ổ, đặt nó vào một góc nhà không bị mưa dột, sau đó nhanh chóng một phát bế Lê Mạn còn đang ngồi trên giường mặc quần áo xuống đất, cũng đặt nàng ở góc kia, sau đó mới vội vàng lột chăn và ga giường lên, để ở chỗ khô ráo.
Lúc Tống Đại Sơn đến được chỗ góc nhà để tránh mưa thì toàn thân đã ướt sũng.
Trên người Tiểu Bảo không bị ướt, để phòng vạn nhất, Lê Mạn còn nhanh chóng lúc trong tủ ra một bộ quần áo khô cho nó thay, tránh bị lạnh, sau đó cũng giục Tống Đại Sơn đi thay y phục.
Lê Mạn cầm quần áo khô đến nhà chính để thay.
Nhà chính cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu, cũng bị dột rất nhiều, trên mặt đất đã đọng thành vũng nước.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT