Đến gần trưa ngày hôm sau, Lê Mạn mới tỉnh lại, nàng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Quay đầu nhìn, đứa trẻ đang nằm bên cạnh nàng với khuôn mặt bầu bĩnh, ngủ say sưa.
Lê Mạn bất giác mỉm cười, không khỏi cúi người hôn nhẹ lên má nhỏ của đứa trẻ.
Cửa đúng lúc này “Két” một tiếng mở ra, Tống Đại Sơn bước vào, nhìn thấy Lê Mạn đã tỉnh, hai mắt sáng lên: "Nương tử, nàng tỉnh rồi?"
Lê Mạn quay đầu nhìn hắn, liền thấy hai mắt xanh đen, hai mắt đỏ ngầu, trán xanh tím, quần áo nhăn nhúm, thoạt nhìn chính là nghỉ ngơi không tốt, cả người đều rất tiều tụy, so với nàng mới sanh hài tử còn thảm hơn, nhưng biết hắn là lo cho nàng sẽ lo lắng quá, lòng nàng không khỏi mềm lòng.
Nàng sờ lên cái trán thâm tím của hắn: "Trên trán không bôi thuốc?"
Tống Đại Sơn xấu hổ sờ đầu: "Ta bôi thuốc, hai ngày nữa sẽ khỏi, không sao đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT