Nhưng Tống Đại Sơn vẫn không hề lay chuyển: "Các ngươi cứ làm phần việc của mình. Ta sẽ ở lại đây với nàng ấy."
Hai người nhìn nhau không biết phải làm sao.
Mặc dù Lê Mạn rất đau nhưng nàng vẫn có thể nghe thấy những gì họ đang nói. Nàng biết rằng ở thời cổ đại sinh đẻ đã bị coi là một việc bẩn thỉu, phòng sinh lại càng là một nơi bẩn thỉu hơn, một nam nhân vào phòng sinh sẽ bị coi là xui xẻo, vì vậy không có nam nhân nào ở trong phòng sinh khi thê tử sinh con cùng lắm là đợi ngoài cửa phòng sinh.
Lê Mạn không phải người cổ đại, nàng không nghĩ phòng sinh xui xẻo nhưng nàng không muốn Tống Đại Sơn ở bên cạnh mình bởi vì hắn ở bên cạnh nàng sẽ làm cho nàng bị phân tâm, sẽ không thể chuyên tâm sinh đẻ, sẽ không tự chủ được mà dựa vào hắn, ỷ lại vào hắn, sẽ không cố gắng.
Lê Mạn cố hết sức nói với Tống Đại Sơn: "Đại Sơn, chàng đi ra ngoài đừng ở chỗ này, chàng ở lại chỗ này ta sẽ không thể sinh con."
Tống Đại Sơn cau mày, giọng nói run run: “Nhưng ta muốn ở cùng nàng, ta không muốn ra ngoài.” Đi ra ngoài sẽ chỉ có vô tận lo lắng cùng lo lắng.
Lê Mạn đau đến muốn khóc nhưng nàng lại kìm lòng không được đẩy hắn ra: "Chàng ... chàng đi ra ngoài đi, ta sẽ tức giận nếu chàng không đi ra ngoài đó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT