Tống Đại Sơn “ừm?” một tiếng, vẫn lắng nghe bụng của Lê Mạn như cũ.
Lê Mạn bất đắc dĩ, người đàn ông này, mỗi đêm đều phải sờ sờ hôn nhẹ lên bụng của nàng sau đó lại nói vu vơ một hồi, thật giống như đứa nhỏ trong bụng có thể nghe hiểu hắn đang nói gì. Đặc biệt là có đôi khi đứa nhỏ trong bụng sẽ đá đến chỗ tay hắn để, hắn sẽ vui vẻ không biết nam bắc, cười ngây ngô cả một buổi tối.
Trước kia không phát hiện ra, bây giờ nàng mới phát hiện hắn thật ngốc.
Bụng của Lê Mạn đã hơn bảy tháng, hiện tại cúi đầu đã không nhìn thấy chân của mình, bụng như úp một cái chảo lớn, khi đi đường lúc nào phải đỡ, nếu không giống như lúc nào cũng sắp ngã xuống, Tống Đại Sơn cũng lo lắng Lê Mạn ra ngoài một mình, luôn đi theo sau đỡ nàng, sợ nàng xảy ra chuyện gì.
Lê Mạn thấy Tống Đại Sơn vẫn đang nghiên cứu bụng của nàng, lại vỗ vỗ hắn: “Đừng nhìn nữa, có nghe thấy ta nói không?”
Tống Đại Sơn lưu luyến hôn lên trên bụng của Lê Mạn một cái, ngẩng đầu cười ngây ngô với nàng, sau đó vươn tay nhẹ nhàng xoa xoa bàn chân phù ra vì mang thai của Lê Mạn, vừa xoa vừa nói: “Có nghe thấy nàng nói, nàng muốn để Tiểu Thọ đi học?”
Lê Mạn gật đầu: “Bọn nhỏ biết chữ mới tốt, không thể mắt mở to như mù, dù sao hiện tại Mai Tử và Thiết Tử không phải không đủ sức để Tiểu Thọ đến trường.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play