Tống Đại Sơn vỗ vô lưng Lê Mạn, “Được, nhưng ta trước cần thông báo nhờ Trương lão thúc làm tủ bán thức ăn cho chúng ta, sau đó ta sẽ đi mua những đồ ăn kia.”
Tủ là vấn đề nhỏ, loại có thể chia thành nhiều tầng là được, nhưng cũng có chút không tiện, thời đại hiện tại này không có kính, không có cách nào để ngăn cách bằng kính như tủ thực phẩm hiện tại, để khách có thể nhìn thấy đồ vật bên trong, nhưng lại không thể đưa tay lấy đồ. Giá đồ bây giờ đều lộ ra, khách tiện tay liền có lấy , khó tránh có người lấy trộm, việc này cần một người chuyên trông coi bán đồ, nhưng trong tiệm đâu có ai có thời gian chuyên trông coi tủ đồ ăn, cũng không thể thuê một người chỉ để trông coi tủ?
Nghĩ đến đó, Lê Mạn có chút đau đầu, vốn dĩ không dễ mới nghĩ được cách kiếm thêm thu nhập nhưng lại gặp phải trở ngại.
Nghe được buồn phiền của Lê Mạn, Tống Đại Sơn nghĩ nghĩ nói: “Hay để tủ bày đồ ăn ở phía trước để ta trông coi?”
Lê Mạn lắc lắc đầu, “Không được, phía trước là bán son bột nước, thêm đồ ăn không phù hợp, hơn nữa người ở trong phòng nghỉ mới muốn ăn, không đặt trong phòng nghỉ, ai có thể nhìn thấy đồ ăn?”
Cũng đúng, vào phòng nghỉ rồi ai còn muốn chạy ra ngoài đi dạo.
Mọi người trong nhà đều có việc riêng của mình, quả thực không có ai có thể cả ngày trông coi tủ đồ ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT