Sau khi trở lại trong thôn, chuyện đầu tiên mà Lê Mạn làm chính là đi tìm Trương lão thúc, nói rõ với ông muốn đánh đồ gia dụng.
Sau khi Mai Tử biết Lê Mạn mua cửa hàng, cao hứng cười không ngừng: “Tẩu tử, nói như vậy, về sau hai người sẽ có cửa hàng của chính mình và cũng có thể ở trên trấn làm việc buôn bán của mình sao ?”
Nhưng, sau khi cao hứng, nàng lại lo lắng: “Tẩu tử, ngươi cùng ca đều dọn đi lên trên trấn ở, vậy gian phòng trong thôn làm sao bây giờ? Đằng sau còn có một vườn hoa lớn như vậy, không có người trông nom nhỡ bị người ta phá hủy thì làm sao bây giờ?”
Lê Mạn nhìn Tống đại sơn, cười nói: “Ta vừa định nói ra, ta và ca muội dự định để lại gian phong trong thôn này lại cho muội và Thiết Tử ở, về sau hai người không cần ở trong núi nữa, không chỉ không tiện, còn nguy hiểm, các ngươi ở chỗ này, bất luận là muội đi trang điểm hay là Thiết Tử đi bán hàng đều sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, nếu như hai người đồng ý, như vậy vườn hoa phía sau nhờ hai người giúp ta chăm sóc, Nhưng muội yên tâm, hằng năm tẩu tử sẽ đều trả cho ngươi 15 lượng bạc, sẽ không để cho ngươi làm không công .”
Mai Tử và Thiết Tử đều mở to hai mắt, nhất thời nói không ra lời.
Bọn hắn không nghĩ tới, Lê Mạn sẽ trực tiếp để lại gian phòng trong thôn cho bọn hắn ở, phải biết, nhà Thiết Tử bao năm được xem như sơn dân, vẫn luôn muốn rời khỏi núi, thế nhưng trong thôn không có người bán cho sơn dân, bọn hắn cho dù có tiền cũng không thể thoát ra được khỏi núi, nhưng bây giờ, bọn họ có thể trực tiếp nhận được một gian phòng , về sau không cần phải làm sơn dân nữa, cái này không khác nào là một quả bom, khiến cho bọn họ có chút bối rối.
Nhìn dáng vẻ của Thiết Tử và Mai Tử, Lê Mạn cảm thấy buồn cười, dùng ngón tay chọc Tống Đại Sơn, ra hiệu cho hắn nói chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT