Lê Mạn áy náy mà vỗ nhẹ bàn tay của lão bản nương: “Nguyệt tỷ, có lỗi với tỷ quá, thời điểm hôm qua ta đi xem giờ vẫn còn sớm, nên đã đi tùy tiện đi dạo một chút, trong lúc nhất thời quên mất thời gian, để mọi người lo lắng.”
Chân mày của lão bản nương cau lại, ngữ khí cũng trầm thấp hơn rất nhiều: “Muội tử, hôm qua ta nên ngăn muội lại, ngươi đi đâu vậy! Về sau muội cứ ở chỗ của ta trang điểm, đừng quản những người kia, ta xem bọn họ có thể làm gì được!”
Lê Mạn biết lão bản nương là vì muốn tốt cho nàng, nhưng nếu như nàng thực sự ở đây, đến lúc đó bọn họ quả thật không thể làm gì được nàng. Tuy nhiên nếu vẫn còn ở, mỗi ngày bọn chúng lại tới cậy già lên mặt có thể khiến cho người ta không yên ổn, huống chi còn để người trong tộc bất mãn với lão bản nương vì nàng, đến lúc đó hại lão bản nương cũng sẽ không tốt, dù sao thời đại này là thời đại của tộc quyền, quyền lợi của người ở trong tộc vẫn rất lớn.
“Nguyệt tỷ, ta biết tỷ không sợ người trong tộc, nhưng chuyện này thật sự không thể cứng rắn với bọn họ được, đến lúc đó chúng ta không yên ổn là việc nhỏ, cuối cùng lại hại tỷ không tốt, tỷ không nên vì ta mà xung đột với người rcùng trong tộc người nổi lên va chạm, ngoài mặt vẫn là một mặt đi theo bọn họ, trong âm thầm, chúng ta nên thế nào vẫn là thế đó.”
Lão bản nương nhớ tới thái độ của người trong tộc, thở dài, không biết nói gì cho phải.
Lê Mạn không muốn nhìn thấy bộ dạng than thở của lão bản nương, lập tức nói sang chuyện khác: “Nguyệt tỷ, thật ra hôm qua ta muốn đi xem cửa hàng.”
“Cửa hàng?” Lão bản nương nhất thời không hiểu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play