Nhìn thấy Mai Tử xua tay không chút suy nghĩ, Lê Mạn thở dài, sau đó nói tiếp: "Ta không phải muốn muội học tay nghề của ta, ta biết rõ muội không thể nên ta chỉ dạy cho muội một phương pháp trang điểm cố định để trang điểm ứng phó với mọi tân nương. Ta dạy cho muội biện pháp này dù không thể trang điểm đẹp bằng như ta trang điểm nhưng vẫn có thể đẹp bằng một nửa. Đối với người bình thường thì hoàn toàn đủ rồi, so với những nương tử hóa trang trước kia mời về trong thôn thì đã tốt hơn một chút rồi không chỉ tốn một giờ rưỡi mà cho dù muội trang điểm không thể bằng ta, người trong thôn cũng nguyện ý mời muội."
Mai Tử có chút do dự khi nghe vậy, nàng ấy chậm rãi ngồi xuống, cúi đầu suy nghĩ một hồi mất nửa ngày lại lắc đầu, "Không được đâu tẩu, chuyện này khó quá, ta không thể hiểu nổi, mỗi lần nhìn tẩu trang điểm ta đều chóng mặt, làm sao mà nhớ được những bước đó nói chung là ta không thể.”
Lê Mạn thấy nàng ấy bị hù sợ c.h.ế.t khiếp nên không biết nên cười hay nên khóc, đành phải an ủi nàng ấy: "Ta biết rõ kỹ năng trang điểm rất khó nhưng mà điều ta muốn dạy muội không phức tạp như vậy, rất đơn giản thôi. Còn chưa bắt đầu học mà sao muội lại bị dọa sợ tới mức này chứ? Nó có khó khăn gì mà sao muội nghĩ như vậy? "
Mai Tử gãi đầu, vẻ mặt chua xót nói: "Tẩu à, chỉ có tẩu mới cảm thấy dễ dàng. Trong mắt ta, nó chính là thần kỹ của tẩu đó."
Lê Mạn bật cười trước những gì nàng ấy nói.
Thiết Tử và Tống Đại Sơn cũng cười.
Thấy bọn họ cười, Mai Tử nghẹn miệng rồi nói tiếp: "Tẩu à tẩu đừng cười, lời ta nói đều là sự thật, tẩu là người có thể che đi khuyết điểm trên mặt người khác, người lớn lên xấu xí như thế nào tẩu cũng có thể làm cho trở nên xinh đẹp, đây không phải là một thần kỹ sao? Nếu tẩu muốn ta đi làm việc đó, làm sao có khả năng được. "
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT