Lê Mạn cân nhắc ở trong lòng, hiện tại trừ buổi chiều Tống Đại Sơn bận đi đưa rau dưa, các buổi chiều khác cơ bản đều là rảnh, lên trên núi chặt củi cũng rất tiện, trừ bỏ hao chút thời gian và thể lực thì không có phí tổn khác. Chuyện này theo lý thuyết hoàn toàn có thể làm. Chỉ là mỗi ngày chặt năm gánh củi vẫn là quá mệt mỏi, một người không nghỉ ngơi mà làm cả một buổi trưa phỏng chừng mới có thể chặt được năm gánh, chân Tống Đại Sơn hiện tại không thể làm mệt như vậy.
Nhưng nếu hợp tác làm cùng người khác, là có thể kiếm tiền cũng không mệt như vậy, nhiều lắm kiếm ít đi một chút.
Nghĩ đến đây, Lê Mạn cười đứng lên hành lễ với Vân Nương, “Vân tỷ, cảm ơn tỷ đem vụ làm ăn này cho nhà ta, Lê Mạn tại đây cảm tạ.”
Vân Nương biết Lê Mạn đây là có ý đáp ứng vụ làm ăn này, cười nâng nàng dậy, “Cảm tạ cái gì, dù sao ta đều phải tìm người mua củi lửa, tiền này cho ai kiếm không phải là kiếm, có nhà muội đưa đủ cho ta trong một lần, ta còn bớt việc kìa.”
Trong lòng Lê Mạn không khỏi thấy may mắn mình quyết định tới trấn trên trang điểm, người cho dù ở địa phương nào, đều phải có nhân mạch duy trì, hôm nay, nàng cũng coi như nếm được chỗ tốt do nhân mạch mang đến.
Đêm đó, sau khi Lê Mạn về nhà liền nói việc này với Tống Đại Sơn.
Tống Đại Sơn cũng rất cao hứng, “Cái này có thể, buổi chiều ta ở nhà, có thể lên núi đốn củi, sau đó chiều hôm sau đưa cho tửu lầu này, thuận tiện đón nàng về nhà từ trấn trên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play