Lê Mạn biết là hắn thương nàng, bình thường những công việc cần động tay cũng không cho nàng làm nhiều, nếu như bây giờ mỗi sáng phải chạy lên trên trấn làm việc, chắc chắn hắn sẽ không nỡ để nàng làm, nhưng hắn không biết như vậy là may mắn, bận rộn vì sự nghiệp của mình, để kiếm tiền cho gia đình, dù có bận rộn cũng có động lực, nàng không hề muốn đem tất cả áp lực đè lên trên người hắn, nàng có khả năng kiếm tiền, sao mặc kệ được chứ.
Hơn nữa nàng còn cảm thấy mỗi ngày lên trấn kiếm tiền cũng rất tốt, còn tốt hơn là rảnh rỗi ở nhà chờ không.
Lê Mạn ôm cổ Tống Đại Sơn, hôn lên trên mặt hắn một cái: “Không vất vả, ta ở nhà chờ đợi cả ngày cũng không nói chuyện với ai, vừa lúc có thể lên trấn cùng chàng mỗi ngày, chàng thấy không được sao?”
Sao Tống Đại Sơn có thể thấy không được được chứ, chỉ là như thế thì ngày nào cũng phải dậy sớm, hắn biết bình thường nàng đều muốn ngủ đến khi tự tỉnh dậy.
Nhưng chuyện mà Lê Mạn đã quyết định làm rồi, Tống Đại Sơn cũng không đành lòng ngăn cản mà cũng không ngăn cản nổi, chỉ có thể nghe theo nàng.
Lê Mạn lắc lắc cánh tay của hắn, dịu dàng nói: “Sau này mỗi ngày chàng phải phụ trách gọi ta rời giường, ta ở trên trấn tới tận chiều tối, chàng phải nhớ đến đón ta về…”
Tống Đại Sơn cười bất đắc dĩ, hôn nhẹ lên trán của nàng: “Được rồi, sau này ta sẽ đưa nàng đi, đón nàng về.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT