Muốn tăng lượng công việc, nhất định phải thoát khỏi kiểu làm ăn hiện tại, xong tìm một kiểu làm ăn khác, kiểu này tốt nhất là kiểu có nguồn công việc liên tục, mà nàng không cần vượt ngàn dặm xa xôi đi trang điểm cho người khác, tốt nhất là người cần trang điểm sẽ đến tận cửa để nàng trang điểm, vậy thì kiếm tiền sẽ không lo lắng nữa.
Chỉ là nghĩ thì dễ, nhưng làm gì có kiểu như thế chứ? Nếu nàng có thể mở một cửa hàng trang điểm trên trấn, để cho khách hàng tự tới tìm còn có thể thực hiện được, nhưng mà hiện tại tiền chữa trị chân cho Tống Đại Sơn còn chưa đủ, đâu có tiền để mở cửa hàng, cho dù là tiền thuê mặt tiền cửa hàng cũng không thuê nổi, con đường này thật sự không thông được.
Lê Mạn đau đầu, không nhịn được vỗ vỗ đầu mình.
Lúc đang vỗ vỗ, đột nhiên, động tác của Lê Mạn ngừng lại, trong đầu lóe lên một cái, nghĩ ra một cách rất tốt.
Đúng vậy, chính là nhờ cửa hàng khác!
Tuy nàng không có tiền mở cửa hàng, nhưng nàng có thể ngồi trong quán của nhà người ta, chờ người tới trang điểm, này không phải sẽ thực hiện được sao.
Còn về chuyện mặt tiền cửa hàng, thì đến mấy quán bán son phấn là được rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play