Cho nên chưởng quầy lập tức nói cho Lê Mạn giá ưu đãi: "Tống nương tử, cô mua đúng là nhiều, mỗi loại ta đều có thể cho cô chút ưu đãi, như vầy đi, giá gốc của một gói muối này là mười lăm văn, ta để cho cô mười bốn văn một gói. Nước tương và giấm một vò giá gốc là một trăm văn, ta sẽ tính cho cô chín mươi văn một vò; Một lon dầu mè là năm mươi văn, ta sẽ tính cho cô bốn mươi lăm văn; Ngô bột gạo..."
Chưởng quầy nói một lượt giá gốc từng thứ Lê Mạn muốn, sau đó đưa ra giá ưu đãi.
Lê Mạn nghe xong cảm thấy rất hài lòng, chưởng quỹ này quả nhiên là người thoải mái, cho ưu đãi quả thực không ít, dựa theo ưu đãi này, chênh lệch trung gian cũng không ít, nếu như bán được lượng nhiều, như vậy kiếm được càng nhiều.
Lê Mạn không còn mặc cả với chưởng quầy nữa, trực tiếp gật đầu, bảo chưởng quỹ đóng gói toàn bộ đồ nàng muốn vào trong xe lừa, sau đó tính toán sổ sách với chưởng quầy.
Chờ sau khi tính xong sổ sách, Lê Mạn giới thiệu với chưởng quỹ Tống Đại Sơn và Mai Tử còn có Thiết Tử, nói: "Chưởng quầy, những người này đều là người nhà của ta, sau này có thể không phải là ta đến nhà ông mua đồ, đa phần là bọn họ đến mua."
Lê Mạn sở dĩ nói những lời này chính là muốn chưởng quỹ nhận người một chút, không muốn sau này bọn họ tới mà không quen biết, từ đó không cho ưu đãi.
Chưởng quầy là một người thông minh, lập tức biết Lê Mạn có ý gì, cười gật đầu nói: "Tống nương tử yên tâm, ta nhớ rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play