Đại khái hơn nửa canh giờ sau, Lăng Phi Sương xuống núi đi ngang qua, phát hiện ngoài đường khẩu không có bất kỳ người nào trông coi, đôi mi thanh tú nhăn lại, lập tức xông vào xem xét.
Khi thấy gần trăm tên đệ tử ngã trên mặt đất, sắc mặt xanh mét sùi bọt mép, vẻ mặt nàng ngưng trọng, lập tức thông báo cho Từ đường chủ của Linh Dược đường và sư phụ nhà mình.
Hai người tới, trăm tên đệ tử đã tâm mạch suy yếu, độc tố sắp lan đến lục phủ ngũ tạng, đến lúc đó đã hết cách xoay chuyển.
“Không thấy Vương Hổ đâu!” Liễu Vân Thấm hơi biến sắc.
“Hắn chắc đã đi lâu rồi, Liễu trưởng lão không cần phải đuổi theo. Thực lực của ngươi cao cường, mau giúp ta áp chế độc trên người những đệ tử này, nếu không sẽ muộn!” Từ Hoan ngăn nàng lại, sắc mặt nghiêm túc: “Đệ tử kah1c bên Linh Dược đường sẽ theo ta cùng đi cứu người!” “Lăng sư điệt, ngươi mau đi Thanh Vân phong mời Thẩm trưởng lão tới!” “Được.” Lăng Phi Sương lạnh lùng gật đầu, xoay người liền đi.
Uỳnh uỳnh!Bầu trời âm u, tiếng sấm rền vang lên, hạt mưa to như rèm châu bị đứt, rầm rầm ào ào, tầm tã rơi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT