Khóe miệng Chu Bắc Thành trùng xuống.
Anh biết mẹ chỉ muốn anh sống và làm việc theo kế hoạch của bà, nhưng bà chưa bao giờ muốn biết anh thật sự muốn điều gì.
- Bác Chu từng nói tài nguyên lâm nghiệp của nước ta có hạn, chỉ có khai thác gỗ, không trồng trọt bảo vệ rừng thì vài năm nữa sẽ thành núi non cằn cỗi. Chỉ khi nào đồi núi xanh tươi thì mới có thể sử dụng được vĩnh viễn đây cũng là lý tưởng và khát vọng cảu con. Mảnh đất mà bác hy sinh là một nơi tuyện vời.
Lục Văn Doanh phát hiện, là bà ta chưa đủ hiểu con trai mình. Bà ta cho rằng đó chỉ suy nghĩ nhất thời, nhưng lại không ngờ anh lại có chí hướng như vậy.
Nhưng nói dễ hơn làm? Đang định phản bác, nhưng môi mấp máy hai lần cuối cùng đành chịu thua. Tuổi trẻ mà, con nghé mới sinh không sợ hổ, đụng phải đầu tường mới biết quay đầu. Nếu lúc này bà ta lại nói quá nhiều ngược lại sẽ khiến anh bất mãn, khiến mối quan hệ giữa hai mẹ con lại càng căng thẳng.
Chu Bắc Vi nhìn thì giống như đang đọc sách, nhưng thực ra là đang dựng lỗ tai lắng nghe cuộc trò chuyện của hai người. Cô lặng lẽ dựng ngón tay cái với anh trai mình.
Chu Bắc Thành mỉm cười với cô, hai anh em im lặng nhìn nhau cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play