Lục Văn Doanh chột dạ, ánh mắt co rúm lại một chút. Ba bà ta bị bệnh nằm viện, đúng là bà ta có sai, đây là sự thật, nhưng bà ta cố chấp cho rằng, nguyên nhân chủ yếu là tại Hạ Mộng, cho nên trong nháy mắt liền có bộ dáng đúng lý hợp tình hô:
- Nếu không phải bởi vì con một hai phải tìm cái người như Hạ Mộng làm đối tượng, mẹ cũng sẽ không làm ông ngoại con giận đến như vậy.
Sự nhẫn nại của Chu Bắc Thành hoàn toàn biến mất, trong mắt giống như kết băng:
- Đủ rồi, mẹ đủ chưa? Từ ngày hôm qua đến bây giờ, mẹ luôn đem trách nhiệm của mình đẩy lên người khác, giống như bản thân sạch sẽ, mẹ luôn nghĩ là Hạ Mộng khiến ông ngoại vào bệnh viện. Mất công mẹ vẫn là một nhà giáo đứng đầu một trường, một người ích kỷ hẹp hòi, trốn tránh trách nhiệm như vậy, có thể giáo dục bồi dưỡng ra lương đống chi tài sao? Con thật sự hoài nghi.
Ngày hôm qua ở bệnh viện, Chu Bắc Thành cho dù phẫn nộ, nhưng cũng không nói hết, hiện tại trong nhà chỉ có hai người bọn họ, anh rốt cuộc không kiềm chế được, nói hết suy nghĩ.
Lục Văn Doanh khiếp sợ trợn tròn mắt, quả thực không thể tin được lỗ tai chính mình, sắc mặt xanh trắng đan xen, môi run rẩy khóc kêu:
- Mẹ là mẹ con, con thế nhưng lại nói mẹ như vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT