Bác của Tần Văn Văn hận cô, nhưng Hạ Mộng lại làm sao không hận cái người lợi dụng chức vụ làm ra chuyện mạo danh người khác này, ông ta là đầu sỏ làm cô mất đi cơ hội vào đại học. Cô hừ lạnh một tiếng:
- Tính ra ông ta còn thức thời, trực tiếp rời đi. Nếu dám giống như mẹ Tần Văn Văn đến trước mặt chỉ trích tôi, tôi khẳng định sẽ cho ông ta đẹp mặt.
Chu Bắc Thành thương tiếc nhìn Hạ Mộng ngồi ở đối diện:
- Mẹ của Tần Văn Văn thế nhưng còn có mặt mũi mà đến trước mặt chỉ trích em? Chuyện khi nào?
Hạ Mộng châm chọc cười nói:
- Đối với loại người ích kỷ không biết xấu hổ như vậy thì không có gì lạ, bọn họ chỉ biết nguyên nhân là từ người khác, chưa bao giờ tự xét lại mình. Hơn nữa mẹ cô ta chỉ trích tôi không chỉ một lần đâu, tôi nhớ rõ lần cuối cùng là tôi cùng anh hai đi bưu cục phát điện báo, trùng hợp gặp được…… Khi đó Tần Văn Văn vào bệnh viện tâm thần, mẹ cô ta nói là tôi bức cô ta.
Hạ Mộng nói đại khái tình hình lúc đó cho Chu Bắc Thành nghe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play