Trong một ngày mà Mai Hồng Mai bị đánh hai lần, buồn bực nín thở không dám nói gì, mấy người ba Mai bọn họ đi rồi, miệng liền không nhàn rỗi, luôn không ngừng chỉ trích Mai Hồng Diệp.
Mai Hồng Diệp yên lặng nghe cũng không cãi lại, trong lòng ngũ vị tạp trần đồng thời đứng ngồi không yên nghĩ tới chuyện ba mẹ cô ta đi nhà họ Hạ nói chuyện, nếu không phải anh rể thứ ba kiến nghị cô ta tốt nhất không cần lộ diện, đến lúc đó kẹp ở giữa rất khó xử, cô ta khẳng định đi theo một chút.
Mãi lúc sau, Mai Hồng Diệp nghe được có tiếng vang ở cửa, vội vàng đứng dậy chạy ra ngoài. Kết quả, phát hiện lúc đi là bốn người, trở về ba người, hơn nữa trên mặt trên người cả 3 đều bị thương, trong lòng cô ta lập tức lộp bộp một tiếng, cảm thấy không ổn.
- Mọi người làm sao vậy? Anh rể không đi theo mọi người cùng nhau trở về sao?
Mẹ Mai vừa thấy Mai Hồng Diệp liền giận sôi máu, mặt âm trầm chỉ vào chóp mũi cô ta mà chỉ trích:
- Mày còn có mặt mũi hỏi chúng ta sao? Mày có biết hay không, bởi vì mày, mà ba người chúng ta mất hết mặt mũi, còn bị người ta đánh một trận, tao sống từng này tuổi rồi cũng chưa từng chịu qua ủy khuất lớn như vậy.
Nghĩ đến hết thảy, đều là bởi vì đứa con gái vô dụng này gây nên, mẹ Mai không muốn nói chuyện, thậm chí còn muốn động thủ đánh cô ta một trận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT