Hạ Tiêu cảm thấy tâm trạng đang tốt của hắn đều bị mẹ của Tần Văn Văn phá hủy, hắn nắm chặt nắm tay tức giận nói:
- Tần Văn Văn vào bệnh viện tâm thần đều là do cô ta tự tìm, không vào ngục giam là thoải mái cho cô ta rồi, vậy mà mẹ cô ta còn có thể đúng lý hợp tình trách em. Nếu không phải nhà bọn họ giở trò, thì hiện tại em đã vào đại học rồi, chẳng qua cô ta là nữ, nếu cô ta mà là đàn ông, anh nhất định tẩn cô ta một trận.
Hạ Mộng thấy bộ dáng tức giận khó tiêu của Hạ Tiêu thì vội vỗ vỗ hai cái vào cánh tay hắn, trấn an nói:
- Anh hai, trước tiên đừng tức giận, đừng so đo cùng bọn họ, là bọn họ không biết xấu hổ. Dù sao nhà bọn họ hiện tại đã nhận lấy hậu quả, giống như chó điên cắn loạn thì có thể thế nào? Còn không phải tự rước lấy nhục.
Hạ Tiêu nghĩ đến điệu bộ nói chuyện vừa rồi của em gái làm đối phương không nói được một lời, thần sắc cũng hòa hoãn một chút:
- Nói cũng thật đen đủi.
Hắn lại nghĩ tới chuyện Tần Văn Văn vào viện tâm thần:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play