Đôi mắt Hạ Huy đỏ đậm, tràn đầy hận ý, hắn lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên bị người ta đánh như thế, đặc biệt lại là con của cái người bác cả mà trước đây hắn ta không để trong mắt, càng làm hắn ta phẫn nộ cùng không cam lòng, nhưng hắn cũng biết phải tránh cái thiệt trước mắt, nếu cứ gân giọng lên, bọn họ chắc chắn sẽ ra tay nặng hơn.
- Tôi thấy nó, liền đi đường vòng còn chưa được sao?
Hạ Tiêu nghe vậy thì vừa lòng buông tóc hắn ta ra, cảm giác trên tay bết dính thực không thoải mái, hắn chán ghét nhíu mày lắc lắc tay. Cho dù không biết bao lâu rồi Hạ Huy chưa tắm gội, nhưng Hạ Tiêu đảm bảo là đầu tên này có giận.
- Coi như mày thức thời, nhưng nếu mày dám nói một đằng làm một nẻo, đụng đến một ngón tay của em gái tao, chúng tao liền phế mày.
Hạ Bằng cũng lạnh lùng trừng mắt nhìn Hạ Huy, cảnh cáo hắn:
- Đừng tưởng rằng tao không ở dưới chân núi thì mày có thể làm bậy, chỉ cần tao biết mày dám ngo ngoe, tao lập tức xuống giết chết mày, nếu không chết liền khiến mày buộc phải về quê.
Đối mặt với bộ dáng hung hãn của hai người, Hạ Huy cúi đầu, giấu đi hặn ý trong mắt, vâng vâng dạ dạ nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play