Cuối cùng, Tiết Minh Nguyệt và Hạ Tiêu đều tán thành ý kiến của Hạ Mộng, đưa một bộ tranh họa cho ông lão.
Chung quy là thứ bọn họ có thể lấy ra mà không thua kém nhiều với những món đồ Chu Bắc Thành đưa chỉ có cái này, hơn nữa ông lão ấy là người có học thức, có lẽ sẽ thích món đồ này.
Đợi ăn xong cơm tối, Hạ Tiêu liền tìm lý do ra cửa.
Hạ Mộng thu thập xong phòng bếp liền trở lại giường đất, Tiết Minh Nguyệt đang ngồi ở đầu giường may vá, lập tức buông đồ đang làm xuống, hỏi:
- Con gái, anh hai con rốt cuộc đang làm gì? Ta nhìn hắn ăn mặc gọn gàng, không giống như là đi gặp bạn bè, có phải là có chuyện gì hay không?
Trong lòng Hạ Mộng cảm thán, không hổ đã là mẹ, quan sát thật tỉ mỉ, con trai có một chút gió thổi cỏ lay cũng có thể cảm thấy được. Nhưng cô đã đáp ứng với Hạ Tiêu, tạm thời sẽ không nói cho mẹ biết, nên chắc chắn cô sẽ giúp hắn che giấu. Hơn nữa anh hai cùng cô gái tên Thái Tĩnh đó cũng chưa chắc chắn, lỡ để mẹ cô biết, cuối cùng chuyện đó không thành, vậy không phải là hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều sao?
- Mẹ, có phải là người không biết đâu, con trai mẹ là người ưa sạch sẽ, về đến nhà là chắc chắn phải thay quần áo, huống chi là ra cửa. Lại nói hắn không đi tìm anh em thì còn có thể tìm ai? Từ khi chúng con từ thủ đô trở về, hắn đầu tiên là cùng phóng viên Thẩm chạy trước chạy sau, sau lại về đơn vị đi làm, lại mỗi ngày đưa đón con, nào có còn chuyện gì có thể xảy ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play