Cô gái nghiêng đầu, nhướng mày: "Có việc gì?"
"Không có gì ạ." Lôi Tông cười híp mắt nói, lấy một cây kẹo mút từ trong túi ra: "Cho chị này."
Cố Mang cúi đầu nhìn, rút tay từ trong túi ra, nhận lấy.
Lôi Tông thấy cô nhận đồ của cậu ta thì rất vui vẻ, "Chị Cố Mang, chị có biết không, hôm qua ông nội và bố mẹ em nghe nói chị thi được thủ khoa toàn quốc, sắc mặt khó coi lắm, lúc đó em khó khăn lắm mới nhịn cười được."
Cố Mang không nói gì, thản nhiên đi về phía trước.
"Bọn họ buồn cười thật đấy, lúc trước không cần chị và Cố Tứ, bây giờ thấy chị giỏi giang rồi, lại nói chuyện tình thân với chị." Lôi Tông bĩu môi.
Người nhà cậu ta, thật sự là ví dụ điển hình nhất của sự nịnh nọt, có đôi khi cậu ta cũng lười để ý đến bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT